"A, ngon quá. Thơm quá! Mẹ, ăn cái này vào, sao con lại cảm thấy người của mình đang nóng dần lên vậy."
Nguyên một bàn đầy đồ ăn đã vào hết trong bụng của Lam Hiên Vũ, mặc dù cái mâm lớn này so với lượng cơm ăn hàng ngày của cậu thì không có bao nhiêu, nhưng sau khi ăn xong, Lam Hiên Vũ lại có cảm giác rất no bụng. Hơn nữa cậu còn cảm thấy người mình rất ấm áp, một cảm giác ấm áp rất dễ chịu.
Na Na nói: "Con nghỉ ngơi nửa tiếng đi, sau đó chúng ta tiếp tục tập luyện. Hôm nay lão sư muốn dạy con bài mới, bài học này giúp con có thể cảm nhận được sự biến hóa trong cơ thể của mình. Mà điều này thì rất quan trọng."
"Vâng!"
Lam Hiên Vũ cũng không có cảm thấy cơ thể của mình biến hóa gì nhiều lắm, nhưng cậu lại thích ở cùng Na Na lão sư, nên rất sảng khoái đồng ý.
Nửa tiếng sau, phòng tu luyện.
Na Na để cho Lam Hiên Vũ ngồi khoanh chân trước mặt mình, chính nàng cũng khoanh chân ngồi xuống.
"Hiên Vũ, tí nữa lão sư sẽ hướng dẫn con cách cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể. Thứ con thấy, chính là tình huống trong cơ thể mình. Võ Hồn của con rất đặc thù, tuy nhìn qua đều là Lam Ngân Thảo, nhưng thực ra, chúng là hai cái Võ Hồn khác nhau. Cũng chính là Song Sinh Võ Hồn."
"Hai cái này thì một là Võ Hồn chuyên về khống chế, thiên hướng về tinh thần lực hơn., còn lại chuyên về tăng cường sức mạnh cơ thể của con. Theo thứ tự là Lam Ngân Thảo màu bạc và Lam Ngân Thảo màu vàng. Nhưng chúng rất bá đạo, luôn muốn áp chế đối phương. Giống như trong cơ thể của con có hai người, bọn họ vừa gặp mặt là đã đánh nhau. Mà nơi đánh nhau là trong cơ thể của con, nên vậy con sẽ bị tổn thương. Lão sư nói như vậy, con có hiểu không?"
Lam Hiên Vũ nhìn tay trái của mình, rồi nhìn qua tay phải, lúc này mới gật đầu: "Lão sư, tại sao chúng lại đánh nhau nha! Chung sống hòa bình không được sao?"
Na Na mỉm cười: "Đúng vậy, bây giờ phải làm cho chúng chung sống hòa bình. Cho nên, bây giờ lão sư sẽ chỉ cho con, cách để chúng không đánh nhau nữa, thay vào đó thì chúng sẽ nghe lời của con, cho con sử dụng. Mà bọn chúng đều nóng tính, cho nên mỗi ngày con phải điều hòa muốn quan hệ của chúng, có được không nào?"
"Vâng."
"Muốn để chúng nghe lời con, trước tiên thì con phải làm quen với chúng. Nhắm mắt lại, đi theo lão sư nhìn."
Lam Hiên Vũ nhắm hai mắt lại, một cỗ khí tức ấm áp xuất hiện xung quanh thân thể của cậu, cậu có cảm giác thoải mái giống như ngâm trong nước nóng vậy. Sau đó cậu thấy được một cảnh tượng rất kỳ dị.
Cậu thấy một vòng xoáy màu vàng và bạc, đang xoay tròn trong lồng ngực của cậu, từng sợi từng sợi đan vào nhau, tốc độ xoay tròn cũng không nhanh, nhưng rất ổn định.
"Màu vàng cùng màu bạc, đại diện cho hai loại Lam Ngân Thảo của con. Lão sư đã giúp con sắp xếp chúng trật tự như vậy, lực xoay tròn kia sẽ không để chúng va vào nhau. Hy vọng là tương lai chúng có thể dung hợp vào nhau, đến lúc đó mới có thể giải quyết vấn đề này. Cho nên, dưới đáy vòng xoáy, chính là trung tâm của vòng xoáy, bọn chúng sẽ đụng nhẹ vào nhau. Việc con cần làm, chính là mỗi ngày đều tu luyện, thúc đẩy vòng xoáy bảo trì tốc độ xoay tròn này, để cho nó cứ ổn định như vậy. Còn bây giờ lão sư đang giúp con duy trì sự ổn định này, về sau thì con phải tự mình duy trì. Mà muốn làm như vậy, thì phải sử dụng tinh thần lực…"
Na Na rất kiên nhẫn dạy bảo Lam Hiên Vũ, một bên vừa nói, một bên vừa chỉ cậu dùng hồn lực của chính mình dẫn đạo hai loại năng lượng này. Mà quá trình dẫn đạo này, cũng chính là quá trình dung hợp lẫn nhau.
Những ngày nghỉ sau đó của Lam Hiên Vũ trở nên rất có quy luật, mỗi ngày đều tu luyện hai lần, buổi sáng và tối. Lúc chiều thì sẽ học văn hóa.
Nam Trừng cùng Lam Tiêu thì hết được nghỉ nên phải đi làm, mỗi ngày đều là Na Na ở cùng cậu, dạy cậu.
Trải qua một đoạn thời gian, Lam Tiêu cùng Nam Trừng cũng khá yên lòng về Na Na. Na Na sống rất đơn giản, ăn rất ít, ngoại trừ lúc dạy Lam Hiên Vũ, thì việc nàng ta làm chính là về phòng của mình, hoặc là ngẩn người nhìn ra cửa sổ.
Chủ nhật, khi Nam Trừng cùng Lam Tiêu mang Lam Hiên Vũ đi ra ngoài chơi,
Cũng mời nàng đi ra ngoài mà nàng không đi, chỉ thích ở nhà.
Mà tình cảm của Lam Hiên Vũ dành cho Na Na cũng dần khăng khít hơn, đa số trẻ em đều không thích đi học và tu luyện, bởi vì những thứ này quá buồn chán.
Nhưng mà, khi Na Na tới, Lam Hiên Vũ cảm thấy việc ở cùng một chỗ với Na Na tu luyện là việc rất vui sướng. Na Na có biện pháp hấp dẫn sự chú ý của cậu, dùng nhiều loại phương thức mà dẫn dắt cậu.
Quá trình tu luyện trở nên thú vị, thì hiển nhiên kết quả cũng tốt hơn nhiều. Ngoại trừ tốc độ đề thăng Hồn lực vẫn chậm chạp như trước, những phương diện khác đã tiến bộ không ít.
Mỗi ngày Na Na đều ra ngoài một lần, mà mỗi lần nàng ra ngoài đều mang được những nguyên liệu nấu ăn cao cấp về. Mang từ đâu thì Lam Tiêu cùng Nam Trừng cũng không biết. Nhưng nghĩ đến Na Na là một vị Phong Hào Đấu La, việc kiếm được nguyên liệu nấu ăn cao cấp thì cũng bình thường.
Dù sao thì cũng cho con trai mình ăn, hơn nữa có một lần Lam Tiêu xác định được những nguyên liệu mà nàng mang về đều cực kỳ trân quý, thì bọn họ không nhắc tới chuyện trả tiền lại cho Na Na nữa. Bởi vì căn bản là bọn họ trả không nổi!
Cứ như vậy, kỳ nghỉ của Lam Hiên Vũ đã kết thúc.
Mà với cậu, thì đây là một kỳ nghỉ rất vui vẻ, được đi Thiên Đấu Tinh, còn được ngồi phi thuyền vũ trụ, còn có thể mang về một gia sư đáng yêu và tốt như vậy.
"Na Na lão sư, con phải đi học rồi. Ngài còn dạy con không?" Lam Hiên Vũ ôm chân của Na Na lão sư, ngước hai mắt đáng thương lên nhìn nàng.
"Có chứ. Lão sư sẽ ở nhà đợi con." Na Na ôn nhu sờ đầu của cậu.
"Quá tốt rồi. Na Na lão sư, con rất thích người nha. Ôm con, ôm con đi."
Na Na ôm chầm lấy cậu, Lam Hiên Vũ nhón chân lên, hôn một cái "Bẹp" lên mặt của nàng.
Na Na sững sờ, nhưng ánh mắt của nàng đã tan chảy, dùng hai má của mình cọ cọ lên má của Lam Hiên Vũ.
"Tiểu Hiên Vũ, chúng ta phải đi thôi, không thì sẽ trễ học đó." Lam Tiêu nghiêng đầu nhìn chỗ khác, cố nén ghen tị với con trai. Một đại mỹ nữ suốt ngày ở nhà mình như vậy, lực hấp dẫn mạnh đến mức hắn rất khó để kháng cự.
May mắn là, khi đưa con trai đến trường, thì mình cũng phải đi lên vũ trụ thăm dò.
Na Na một mực nhìn Lam Hiên Vũ rời đi, sau đó với trở về phòng của mình, đóng cửa phòng, khoanh chân ngồi ở trên giường, khép hai mắt lại, tiến nhập vào trạng thái an tĩnh.
Một kỳ nghỉ dài đi qua, đối với những đứa trẻ, thì bọn chúng đều chờ mong đến trường.
Lam Hiên Vũ xuống xe, chào tạm biệt Lam Tiêu rồi chạy nhanh vào trường.
Chủ nhiệm lớp Năm nhất ban hai Thu Vũ Hinh đang đứng ở cửa lớp chờ, mỗi sáng nàng đều đứng ở đây chờ học sinh, nhìn lấy những đứa học sinh của mình tiến vào lớp.
Nàng đã thấy được Lam Hiên Vũ ở xa xa, quả thực là vì bề ngoài của đứa bé này quá xuất chúng, không muốn chú ý cũng không được.
"Thu lão sư buổi sáng tốt lành." Lam Hiên Vũ chạy đến gần, cung kính cúi người chào Thu Vũ Hinh.
Thu Vũ Hinh mỉm cười: "Hiên Vũ buổi sáng tốt lành. Ồ, qua một kỳ nghỉ, mà con cao thêm nhiều nha."
"Đúng không ạ? Cám ơn lão sư." Lam Hiên Vũ cười híp mắt trả lời.
"Mau vào lớp thôi." Thu Vũ Hinh không nhịn được mà sờ đầu cậu. Đứa bé này rất ngoan, học lại rất tốt, nên không giáo viên nào mà không thích cậu cả.
Nhất là thi cuối kỳ, cậu còn thắng người được mệnh danh là thiên phú tốt nhất Diệp Linh Đồng, làm cho nàng nở mày nở mặt, hiển nhiên Thu Vũ Hinh rất thích cậu.
"Lam Hiên Vũ!" Đúng lúc này, giọng nói quen thuộc vang lên.
Lam Hiên Vũ quay người nhìn lại, chỉ thấy ở lớp bên cạnh, cũng chính cửa của năm nhất ban một, lớp trưởng Diệp Linh Đồng nhô đầu ra, vẫy tay với cậu.
"Chuyện gì vậy?" Lam Hiên Vũ không tình nguyện trả lời.
Diệp Linh Đồng nói: "Cậu qua đây, mình có chuyện này muốn nói với cậu."