Đợi khi Tiểu Bạch và Diệp Uyển Nhi đuổi tới, nhìn thấy chính là một thân thể cháy đen, hỏa diễm trên thân vừa mới dập tắt.
Cũng may mặc dù nhìn qua mười phần thê thảm, nhưng sinh cơ vẫn còn, hai mắt rạng rỡ lấp lóe.
"Giải quyết?"
Tiểu Bạch quan sát tứ phương, nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Lần này thật sự là mạo hiểm, ta cứ nghĩ là khó thoát kiếp này."
"Yêu Tiên Trương Bằng xác thực rất mạnh."
Tôn Hằng lắc mình, điện quang xem lẫn quanh người, một bộ quần áo làm từ lôi đình khoác lên người.
Khả năng khống chế lôi đình tỉ mỉ như vậy, sợ là Tiên nhân cũng chỉ như thế!
Có thể làm được tới mức độ này, tất nhiên là bởi vì có Bàn Nhược Xá Lợi.
"Bất quá trải qua Tà Ngục liều mạng, hắn đã bị thương, lực phòng ngự của Già La Thiên Sa cũng bị hao tổn."
"Nếu không. . ."
Tôn Hằng khẽ lắc đầu, vết cháy trên mặt chậm rãi rơi xuống, lộ ra da thịt trong suốt như ngọc.
"Dù sao chúng ta đã thắng!"