Mắt thấy Tôn Hằng đáp ứng, Chấp Nhất cũng hơi cảm khái.
Cho dù đổi được vật phẩm giá trị xa xỉ, nhưng so với cùng một món tiên khí thì cũng kém khá xa.
Có thể bỏ qua chấp niệm dành cho tiên khí, bất kể là vì sao thì nhất mạch ngự kiếm đều phải mang lòng cảm kích với Tôn Hằng!
Lập tức nàng cong tay búng ra, linh quang bắn ngay trúng Tiên Bình Thao Thiết.
"Choang!"
Tiếng động du dương vang lên, tiên bình run rẩy, miệng bình lúc này phun ra một bảo châu tròn vo, ánh vàng rực rỡ.
Bảo châu hiện lên rồi đột nhiên tăng kích cỡ, kim quang lấp lánh, vài vị Nguyên Thần của Đan Đỉnh Tông cũng có mặt ngay chỗ này.
Ánh mắt Tôn Hằng khẽ nhúc nhích, hắn cũng không biết, trong tiên bình này lại nhốt những người khác.
Xem ra bảo châu kia cũng có huyền diệu khác, có thể chịu được sự luyện hóa của Tiên Bình Thao Thiết!
Nhưng mà. . . . . .
Đan Đỉnh Tông một hàng hai mươi nhân, hiện nay chỉ còn lại bốn vị, tông sư Kim Đan thì biến mất hết.