Một kiếm cuối cùng kia, rõ ràng môn chủ kiếm môn đã cố ý lưu lại tính mạng cho Tôn Hằng.
Tuy chỉ có một nhát, nhưng bên trong lại bao hàm kiếm ý của một vị Chân Tiên siêu phàm, tự nhiên có sức mạnh bất phàm!
Nếu như là ngay từ đầu, khi mà yêu hồ kia vẫn còn hoàn hảo không bị thương tổn gì thì cho dù có tác dụng của một kiếm này chỉ sợ cũng khó có thể làm cho đối phương bị thương.
Nhưng bây giờ bản thân yêu hồ đã bị trọng thương, một kiếm này lại trở thành một kích quyết định thắng bại.
Trong hư không, bức tranh Sơn Hà Xã Tắc đột nhiên thu lại, ngay sau đó có hai thân ảnh xuất hiện.
Tôn Hằng thu hồi bức tranh Sơn Hà Xã Tắc, giữ ở trong tay, thần niệm vừa rơi xuống đã là nhịn không được nhẹ nhàng thở dài.
Tuy nói bảo vật này có năng lực tự chữa trị cho bản thân không hề yếu, nhưng với tình hình bây giờ không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể phục hồi như cũ.