"Không có tiền đồ!"
Vừa nghe thấy tiếng nói nàng liền xoay người lại, chỉ thấy một nữ tử đang nghiêng người dựa vào tảng đá trên núi, vẻ mặt lười biếng nhìn về phía hai người bọn họ.
Khuôn mặt của Tô Mị vô cùng quyến rũ, dáng người lả lướt, khiến cho nam nhân sau khi nhìn thấy thì khó mà rời đi.
Còn vị ở trước mặt này.
Mặt đẹp như ngọc, con ngươi như sao đêm rực rỡ, vóc dáng thướt tha, khí chất thùy mỵ dịu dàng, ngay cả nữ nhân cũng phải rung động trước nàng.
Y phục bằng lụa khảm minh châu, trang sức trên đầu làm từ vàng và ngọc lục bảo, đôi mắt xinh đẹp chuyển động qua lại, không chỗ nào là không đẹp đến rung động lòng người!
Dù là người có tu vi cao thâm, tính tình khó bị dao động như Chu Tử Du, thì bây giờ nhịp tim cũng không nhịn được mà đập mạnh, trong lòng sinh ra một chút cảm xúc thương hại.
Không đúng!
Hai mắt của nàng đờ ra, trong lòng đọt nhiên cảm thấy lạnh lẽo, suy nghĩ lung tung trong đầu cũng nhanh chóng ngừng lại.