"Hai chuyện?"
Tôn Hằng mặt không đổi sắc, yên lặng truyền niệm: "Nói nghe một chút."
"Tại khu vực Thượng Chân Tông, Tạ gia chúng ta có một nhánh huyết mạch, ta hi vọng đạo hữu sẽ trông nom bọn họ một chút."
Tạ Thiên Trần mở miệng: "Không cần dạy bọn họ tu hành, chỉ cần để bọn họ tiếp tục truyền thừa huyết mạch xuống, khi gặp phiền phức thì đạo hữu mở miệng giúp đỡ một hai câu là được."
Tôn Hằng gật đầu, tiếp tục hỏi: "Vậy chuyện thứ hai thì sao?"
"Thiên Phù Tông có một kẻ địch, đã đầu phục Kim Đình từ trước."
Nói tới việc này, sắc mặt của Tạ Thiên Trần ở nên lạnh như băng, hai con mắt cũng đầy sát cơ: "Bây giờ địa vị người kia ở Kim Đình không thấp, ta sợ hắn sẽ mượn cơ hội mà trả đũa đệ tử trong môn."
"Ta bất lực với chuyện này, cho nên thứ hai, hi vọng đạo hữu có thể gạt bỏ người này giúp ta!"
"A!"
Tôn Hằng nhướng mày, nói: "Người kia là ai?"