"Ô…"
Một nơi nào đó, gió lạnh quét chân trời, bầu trời đột nhiên rạn nứt.
Một bóng người rách rưới rớt xuống từ khe nứt, tạo thành một đường con trên bầu trời, sau đó rơi mạnh vào một sơn cốc.
"Bành!"
Đá núi bắn tung tóe, một cái hố nhỏ cũng xuất hiện theo.
Trung tâm của hố, rõ ràng là một cái thi thể, trên thi thể đầy máu tươi.
Nơi này có rất nhiều hung thú khát máu, mùi máu tươi làm dấy lên dục vọng muốn cắn nuốt từ sâu trong đáy lòng của bọn chúng.
Trong chớp mắt, tiếng gầm gừ vang lên ở mọi phương, từ cành lá lay động cũng thấy được hung thú cũng ra nhiều không kể xiết!
"Ách…"
Đột nhiên, một giọng nói giãy dụa rất nhỏ vang lên.
Cái tàn thi kia vẫn còn chưa chết, vẫn còn hơi thở.
Người này đã không còn trọn vẹn hình thể của con người, ngũ tạng không đầy đủ, hai gò má máu thịt be bét, xương sọ vỡ vụn không còn hình dáng.
Cả người, còn chưa đủ ba phần mười cơ thể.