Mặc dù Tôn Hằng chém chết một vị Kim Đan, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm xung quanh vẫn không ít.
Điều này cũng khiến cho hắn không dám khinh thường.
Tôn Hằng tưởng nếu mình ra tay ác độc, sẽ khiến cho người của Kim Đình cố kỵ, nhưng bây giờ kế hoạch này đã phạm sai lầm.
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Một tiếng rống giận vang lên từ đằng sau, lại có sát cơ vô biên như núi lửa bùng nổ.
Tim Tôn Hằng đập mạnh một cái, sắc mặt cũng trầm xuống.
Kim Đan trung kỳ, còn có quan hệ với người mình vừa giết.
"Vù!"
Đối phương ra tay không hề che dấu, cũng không có vì Tôn Hằng nhỏ yếu mà khinh thường.
Pháp kiếm xuất hiện, trong trời đất đã xuất hiện một loại khắc nghiệt trải rộng!
Mọi góc cạnh của dãy núi đều hóa thành những thanh kiếm sắc bén đâm lên trời, chỉ về Tôn Hằng ở phía xa xa, cỏ cây cành lá giơ thẳng lên, như hàng tỉ binh khí, kêu boong boong.