Tôn Hằng kéo rèm xe lên, nhìn ra bên ngoài.
Thương đội bắt đầu đi nhanh, tiếng giục ngựa ngày càng vang lên.
Phía trước, Phạm, Tào tiên sư đứng song song với Phương hộ vệ, sắc mặt nghiêm túc nói gì đó.
"A!"
Ngẩng đầu, Tôn Hằng thở dài một hơi, nhẹ nhàng bấm pháp quyết, một loại khí vô hình bao phủ toàn bộ thương đội.
Thất Sát Phục Ma trận!
Trận này được khắc sâu trong mỗi con chiến mã, mỗi người hộ vệ, có thể ngưng tụ khí sát phạt chém giết, hóa thành binh khí vô hình, dùng để phòng ngự, giết địch.
Không tính là mạnh mẽ, nhưng dưới sự thao túng của Tôn Hằng, coi như là đạo cơ tu sĩ cũng không dám vào.
"Tôn tiên sinh!"
Lúc này, ba người phía trước quay đầu, nhìn Tôn Hằng.
"Tới đây!"
Tôn Hằng lên tiếng, bước từ trong xe ngựa ra, hóa hành một cơn gió xanh bay tới gần ba người.
"Xảy ra chuyện gì?"
"Aizzz!"