"Thành công rồi?"
Vầng sáng qua đi, Lữ Văn Thành nhanh chóng tiến lên hỏi.
Lục Chỉ cũng gấp gáp đến Truyền Tống trận kiểm tra, sau đó sắc mặt đã thả lỏng một chút:
"Truyền Tống trận không có vấn đề."
"Chỉ cần bọn họ còn sống..."
Mọi người đồng loại quay đầu, nhìn về phía Tôn Hằng.
Mấy ngày trước, thân thể ba người bọn Lục Khánh đã bị Tôn Hăng đánh ấn ký vào, lưu lại ý niệm thần hồn trong đầu.
Tuy rằng khoảng cách xa xôi, không có biện pháp nhận biết tình huống cụ thể của bọn họ, nhưng sống chết thì lại thấy rõ ràng.
Tôn Hằng híp hai mắt lại, thần hồn yên lặng cảm ứng hư không.
Một lát sau, trên mặt hắn nở một nụ cười, nhìn về phía mọi người đang nhìn lại đây:
"Bọn họ còn sống!"
Điều này đại biểu cái gì, không cần nói cũng biết!
"Ba!"
Trên mặt Lữ Văn Thành, Dương Vân Phong của Kim Hoa tông là tầng tầng kích động, trên mặt những người khác cũng hiện lên nét ửng hồng.
"Thành!"