Tùy ý để Mạnh Sơn ba hoa chích chòe, Tôn Hằng cuối cùng vẫn lắc đầu cự tuyệt đề nghị của hắn ta.
Cái này tựa hồ làm cho đối phương có chút tiếc nuối, những vẫn không tiếp tục nhiều lời.
Có điều, từ trong những lời mạnh miệng của hắn ta, Tôn Hằng cũng đã biết được họ tên của vị Bàng tiền bối kia.
Bàng Tiều!
Cùng lúc đó, mọi người theo trận pháp cờ trận không ngừng rót pháp lực vào, linh quang trấn linh trên tấm bia cũng ngày một rõ ràng.
Dần dần, ở vị trí trung tâm, một tiêu chí vuông vức kỳ dị cũng theo đó hiện lên.
"Vệ đạo hữu."
Bàng Tiều thấy vậy, khẽ buông lỏng một hơi, lập tức lùi lại một bước hướng về phái Vệ Giới ra hiệu: "Đến lượt ngươi."
"Được."
Vệ Giới gật đầu, đồng thời tay đánh một cái, một ẩn tý theo đó hiện lên trong lòng bàn tay.
Vị trí của hoa văn đồ án của cái ấn tỷ này, cũng với trấn linh bia, hiển nhiên chính là then chốt để mở được cửa.