Đã lâu rồi Tôn Hằng không thể an tâm tu hành ở một chỗ.
Lần nữa bước vào mật thất trong động phủ động Hắc Phong, đúng là khiến cho hắn sinh ra một loại cảm giác không thể giải thích được.
Lúc này cách lúc hắn trở về Cửu Thánh Minh đã mấy ngày trôi qua rồi.
Ngay vừa nãy, hắn vừa mới tiễn chủ sự Diệp Ngưng Tuyết - chủ quản phần công việc ngoài của Diệp gia lúc này đi.
Đối với việc Tôn Hằng trở về, Diệp gia cũng có những xao động không nhỏ.
Mà những người đến bái kiến mấy ngày nay cũng không phải vị Diệp Ngưng Tuyết.
May mà trước đến nay hắn làm việc không gây ra nhiều động tĩnh lớn, nên cho dù tại Diệp gia cũng không nhiều người biết đến sự tồn tại của hắn..
Cho tới bây giờ, cuối cùng cũng an tĩnh lại.
Tôn Hằng khoanh chân ngồi ổn định trên đệm hương bồ ở giữa mật thất, trước tiên hắn thở nhẹ một hơi ra, đè tạp niệm trong tâm xuống, lúc này mới lấy Du Thiên Toa trong cơ thể ra.