Lao ra khỏi cửa, Tôn Hằng vội vã xoay người lại, phía sau rõ ràng là một khối núi đá cao khoảng một trượng cao.
Trên núi đá có khắc ba chữ lớn.
Truyền pháp điện!
Âm hồn theo sát phía sau hắn không nghỉ vẫn chưa đi ra, nhìn xem là bộ dáng chịu một loại hạn chế nào đó nên không thể rời khỏi bí cảnh.
"Hừ!"
Hừ nhẹ một tiếng, trong lòng bàn tay Tôn Hằng hiện lên thiên đao, mạnh mẽ chém lên núi đá trước mặt.
"Coong..."
Tia lửa văng khắp nơi.
Tôn Hằng ánh mặt định thần nhìn lại, sắc mặt không khỏi chìm xuống, sức mạnh một đao có thể khai sơn chém vào trên núi đá lại không mảy may tổn hại gì!
Xem ra ý nghĩ muốn đem Ninh Thần Âm nhốt ở bên trong thất bại.
"Coi như các ngươi gặp may mắn!"
Bất đắc dĩ nhíu nhíu mày, Tôn Hằng lúc này mới thu hồi thiên đao, quét nhìn chung quanh.
Thoát ra từ đỉnh núi trong bí cảnh nơi đây lại vẫn là chân núi.