"Minh Ngọc tiên tử, đã chuẩn bị xong rồi."
Lão già Sử gia đến bên cạnh, nói nhỏ.
Trong lúc nói chuyện, từ vẻ mặt hắn có thể thấy được tâm trạng hắn đang rất bất an.
Dù sao việc bao vây tiêu diệt một vị Kim Đan, lại còn là một trong Ngũ Sát thần, cho dù bây giờ đối phương có hơi suy yếu nhưng hắn vẫn không thể chống lại được.
Nếu như không có Lệnh Hồ Minh vừa cưỡng ép vừa lôi kéo, mọi người có thể ở lại đây một nửa đã là kỳ tích!
"Ừm!"
Minh Ngọc gật đầu, nói: "Tu sĩ dưới Đạo Cơ có thể lui ra xa, những người còn lại ai về chỗ nấy."
"Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi."
Cô hơi ngẩng mặt, nhìn về phía tu sĩ Đạo Cơ, lạnh lùng mở miệng: "Nếu ra tay do dự, không giết được người đến, hậu quả thế nào chắc là các ngươi đều biết rõ!"
Nghe vậy, một đám người tuy đã sớm biết trước hậu quả nhưng ánh mắt vẫn tối sầm lại.
Rất rõ ràng, nếu không thể bao vây giết chết đối thủ, họ cũng khó mà sống sót!