"Oanh…"
Từng ngọn lửa cứ thế xuất hiện, sức nóng, sự mãnh liệt của nó, vượt quá tưởng tượng của Phùng Mộng Thu.
Tuy Đan Sa Kiếm là chí bảo luyện qua ngàn vạn lần, bị ngọn lửa này ùa tới, cũng bắn văng tung tóe khắp nơi, ánh sáng trở nên mờ nhạt.
Ngay cả Phùng Mộng Thu, vì pháp khí tương liên với tâm huyết bị thương, nên điên cuồng không thôi.
Khí tức ba động, cũng khiến cho chân thân của hắn hiện ra trong huyễn trận, là một nơi cách Tôn Hằng không xa.
Một kẻ tài cao, gan cũng lớn!
Hơn nữa, dưới chân hắn còn có thi thể của người giống con quạ kia!
"Thi Hỗn Dẫn!"
Hai mắt Tôn Hằng sáng lên, bấm tay một chút.
Ba động vô hình đảo qua, thi thể kia xuất hiện một màng đỏ thẫm, mãnh liệt nhào về phía Phùng Mộng Thu.
Cùng lúc đó Thiên Đao trong tay Tôn Hằng phun mạnh, hóa thành một ánh đao sắc bén, bức thẳng vào mi tâm của đối phương.
Kinh Lôi!