Trong bầu trời đầy bông tuyết, một đám mây trắng nõn mang theo cái đuôi lộng lẫy, bay lượn trong đó.
Bên trong đám mây, có một quầng sáng lấp lánh, bông tuyết rơi trên đó đều bị đẩy ra.
"Cô tổ mẫu, vị tiền bối kia truyền ta pháp quyết, liền không gặp ta nữa, cho nên…"
Vương Dương cảm thấy thấp thỏm trong lòng, cẩn thận từng li từng tí nhìn cô gái trước mặt mình, nhỏ giọng nói: "Tôn nhi cũng không hiểu rõ về vị tiền bối đó lắm."
"Tôn Vũ, một tên tán tu, vừa mới tới Ly Long sơn mạch không lâu, có chút quan hệ với Hách Liên gia tộc."
Cô gái đứng trên đám mây khuôn mặt như vẽ, tay áo tung bay như tiên tử hạ phàm, lại là đạo cơ tu sĩ của Vương gia Vương Như Phỉ.
Mặc dù nàng nhìn rất trẻ tuổi, nhưng thật ra đã hơn trăm tuổi.
Trượng phu của nàng chết sớm, một mực ở Vương gia, bởi vì có thiên phú xuất chúng cộng thêm sự bồi dưỡng của Vương gia, cuối cùng bước vào đạo cơ.