Dựa vào thực lực bây giờ của Tôn Hằng, mà thi triển Chân Vũ Thất Kiếp Kiếm Khí, thì mỗi một cái đều có uy lực không thua gì trung phẩm pháp khí.
Tốc độ lại càng kinh người.
Tuy uy lực của một cái không tính là mạnh mẽ, nhưng lại hơn nhau cái ở số lượng chúng rất nhiều, hơn nữa không sợ hư hại!
Nếu như kết thành trận, thì có thể chém liên miên không dứt, coi như là thượng phẩm pháp khí cũng có thể bị nó đánh nổ!
Giống như ấn lớn trong tay của Thác Sơn Lực Sĩ, tuy rất thần kỳ, nhưng cũng ăn thiệt thòi dưới tay của Tôn Hằng.
Lúc này đâm vào trong những bóng gậy kia, chỉ nghe tiếng kiếm khí gào thét, đã mạnh mẽ bức pháp khí màu đen lùi về sau.
"Đạo Hữu!"
Hắc Nhai cất pháp khí của mình, giọng nói đã biến thành nặng nề: "Chuyện này không có liên quan gì tới ngươi, sao ngươi lại muốn phải dính vào mới chịu?"
"Mấy ngày trước ta rời phủ đi xa, có người tới chỗ ta dò xét, đã bị linh thú bảo vệ động phủ của ta giết chết."