"Chỉ là bèo nước gặp nhau, Tôn đạo hữu không nguyện xả thân cùng chúng ta, cũng là chuyện bình thường."
Vân thúc cùng Trương Diễn hợp lực giải quyết con lang yêu cuối cùng, sau đó cười khổ với Lý Nhất Toàn: "Nếu như tiền bối rời đi, thì chúng ta cũng không có một câu thù oán."
"Hừ!"
Lý Nhất Toàn hừ nhẹ một tiếng, nói: "Không cần dùng lời nói khích ta, thời lúc nào nên rời đi, thì ta sẽ đi lúc đó."
Bị người nhìn thấu tâm tư, Vân thúc không khỏi cười khổ.
Tuy trong miệng nói không ngại việc Tôn Hằng thấy tình thế không ổn mà rời đi, nhưng trong lòng của hắn vẫn có chút không thoải mái.
Mấy ngày ở chung với nhau cũng không tệ, coi như ngươi muốn chạy trốn, cũng không nên chạy một mình thế chứ?
"Dung Linh Phù!"
Lý Toàn Nhất đã nghiêm mặt, mi tâm lóe sáng, một cái linh phù đã xuất hiện trước người của hắn.
Phù này vừa ra, linh khí xung quanh như trăm sông đổ về biển vậy, hội tụ lại nơi này.