Âm Phong Động, động như tên.
Đi vào, đã có từng trận gió lạnh ùa tới, như tiếng quỷ oán tiếng oan hồn khóc lóc, khiến cho người ta không rét mà run.
Nếu người thường đi vào trong này, sợ trong chớp mắt sẽ bị đông lạnh mà chết.
Cho dù người mang một chút võ nghệ, cũng kiên trì không được bao lâu, cũng bước theo gót.
Động sâu thẳm, không nhìn thấy phần cuối.
Giống như một cái vực sâu không thấy đáy, càng đi xuống, âm khí càng nặng, cho đến khi ngưng thực lại thành một tầng khói đen mỏng liên tục đung đưa.
Trong khói đen, chớp có vài ánh lửa bùng nổ, âm thanh trầm tục vang lên không ngớt, hiển nhiên là Dương tiên sư đã đang đánh nhau với người khác.
Hang động rộng lớn, liên tục có tiếng sột sột soạt soạt, không biết có bao nhiêu rắn, côn trùng, chuột, kiến trốn ở trong này.
Cơ thể của Tôn Hằng rơi xuống, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy những sợi dây xích rất dài, một đầu ghim vào trong thân núi, đầu còn lại không biết đi đâu.