Pháp lực linh động, ngự sử pháp khí cũng vừa ý, có khả năng biến hóa thất thường, so sánh với võ công chỉ biết cận chiến, có ưu thế rõ ràng hơn.
Mà phương pháp ngự khí, tất nhiên cũng đa dạng giống như võ công, có đủ loại khác biệt.
Như tên ăn mày kia, ngự sử pháp khí linh hoạt, nhưng chỉ là những chiêu thức đơn giản, đối mặt với cường giả chân chính, lại thiếu khả năng ứng đối, cho nên thuộc về phương pháp ngự khí hạ đẳng.
Phẩm chất pháp khí của tỷ muội Thạch gia không tệ, khả năng ngự khí cũng ở phía trên.
Phi đao bắn chụm tới, hỗ trợ lẫn nhau, còn có thể khóa chặt khí tức, tìm cơ hội tấn công, đều thích hợp công thủ.
Cho nên nếu như các nàng đánh với tên ăn mày kia, cho dù tu vi không bằng, nhưng một đấu một cũng có thể nắm chắc thắng lợi.
Mà Âm Lôi Đao của Tôn Hằng, tuy là hắn tự nghĩ ra, nhưng sự tinh diệu của hắn, lại đủ để cho hai vị đạo cơ trong hoàng thành biến sắc.