Một tháng sau, ở gần đô thành của Lương quốc
Ngự Phong Chu của Tiên Minh dài đến mấy trăm trượng, bên trong còn có mấy chục phòng ở, ở trong một căn phòng, Tôn Hằng đang khoanh chân ngồi ngay ngắn, nhắm mắt tun hành.
Trong cơ thể của hắn, chân khí như sóng biển tuôn cuồn cuộn, vừa suy nghĩ đã hiện lên, dâng trào, rung chuyển không ngớt.
Chỉ hơi hơi phát lực, chân khí đã có thể hóa thành sức mạnh khủng khiếp, gia trì trên cơ thể của hắn.
Lúc này Tôn Hằng tu hành, như mở một cái vòi nước ra, không ngừng hút chân khí vào trong cơ thể.
Tốc độ tích lũy chân khí, nhanh hơn khi ở cảnh giới tiên thiên rất nhiều.
Nhưng so với chân khí như biển cả trong cơ thể của Tôn Hằng, thì tốc độ bực này, chậm tới mức khiến cho người ta nóng ruột!
Nếu chỉ tu hành như thế, thì sợ là có tu cả đời, cũng không mạnh hơn bây giờ được bao nhiêu.