"Rắc..."
Một khe nứt, xuất hiện trên bia đá.
Bát Môn Dẫn Hỏa cũng thừa cơ ép tới, phạm vi trận pháp thủ hộ thủy phủ cũng co rút lại.
Mà tấm bia đá kia, cũng ra ngoài biên giới của trận pháp.
"Tia..."
Hỏa Ly ngồi xổm vào đầu vai của Minh Ngọc đạo nhân, mở miệng nhỏ ra, phun ra một tia lửa, quấn vào trong bia đá.
Nó ở trong nước, lại kiệt lực một hồi lâu, nên đã bắt đầu mỏi mệt, nhưng khi yêu hỏa quấn bia đá, thì vết rạn nứt càng nhiều.
Cho tới một lúc.
"Răng rắc..."
Một tiếng trầm đục vang lên, bia đá vỡ vụn, hóa thành vô số đá vụn, rơi lả tả trên đấy.
Mà trận pháp bao phủ thủy phủ, cũng biến đổi theo, đang còn sáng lấp lánh, cũng biến thành hỗn loạn.
"Tê..."
Bát Môn Dẫn Hỏa ép tới, lửa trên lưới lửa tăng vọt, hung hăng xoắn về trận pháp phía dưới.
Một lát sau, lưới lửa biến mất, mà trận pháp cũng chỉ còn một tầng mỏng, đã có thể thấy hết mọi thứ bên trong.