Tuy Liên Bất Ngôn không biết tu vi Kim sư huynh cao bao nhiêu, nhưng chắc hẳn không tầm thường.
Bằng không hắn cũng không dám một mình một ngựa chui vào trong Tiểu Hàn Sơn.
Cho dù là sau núi!
Từ trước núi đi ra sau núi, đối với tu sĩ có thể điều khiển pháp khí phi hành, đi tới đi lui, thì chỉ cần nháy mắt là tới!
Nếu sau núi gây ra động tĩnh gì lớn, thì người trước núi đều biết.
Nhất là thời gian gần đây!
Những người trước núi lại càng vô cùng chú ý cái tiểu viện ở sau núi.
Ánh sáng vàng bao bọc hai người, như trước chảy, lặng yên phá vỡ không khí, bay vào trong núi.
Xung quanh tầng sáng vàng này có gió mát, giúp cho nó tiếp tục phi hành trên trời, cũng có thể che dấu ánh mắt của người khác.
Những năm nay Liên Bất Ngôn gặp vô số thủ đoạn của người tu pháp, nhưng ở giai đoạn luyện khí không nhờ ngoại vật mà có thể cưỡi gió bay trên trời, thì đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Hơn nữa, vị này còn có khả năng ẩn thân.