Đột nhiên Tôn Hằng làm khó dễ, uy thế kiếm khí lăng lệ kinh người, nhưng hai vị trang chủ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Những người mà bọn họ mời tới đây, trừ thực lực mạnh mẽ, thì người nào người nấy tay đầy máu tươi, to gan lớn mật.
Người tu pháp dưới con mắt người khác là cao cao tại thượng, nhưng đối với bọn họ, cũng không tính là cái gì.
Ngay cả một hoàng tử của quốc gia bọn họ còn dám giết, chỉ một cái trang chủ của Lục Liễu sơn trang, lại tính là cái gì.
Đợi ngươi nãy giờ!
Nhìn thấy Tôn Hằng ra tay, đại trang chủ cười lạnh, hai tay bóp ấn quyết, trận pháp của Lục Liễu sơn trang cũng theo đó mà chuyển động.
Trong đại điện, càng có ánh sáng năm màu rơi xuống, như thác nước đổ nghiêng xuống dưới.
Cấn Sơn Bích Chướng!
Vạn Nhận Tập Không!
Du Khí Hóa Kim!
Ngũ Hành Mạc Khí!
Những pháp thuật đặc biệt đồng thời thi triển, có công có thủ, trong chớp mắt bao phủ nơi này.