Nhất Kiếm Phi Tiên của Hồng cô nương, đám người của Tôn Hằng đã từng gặp qua một lần, là lúc bọn họ diễn luyện.
Nhưng cho dù đây là lần thứ hai nhìn thấy, trong lòng của Tôn Hằng cũng rung động không nhỏ.
Bóng người lụa đỏ tung bay, phiêu dật như tiên, khí chất xuất trần, khiến cho người ta trầm mê.
Ánh kiếm bay tới, lại nhanh như điện, đẹp như cầu vồng, ánh kiếm huy hoàng mà nhanh, người và kiếm tương hợp như dải lụa kéo dài hơn trăm trượng trong không trung.
Âm thanh mê tai, bóng hình xinh đẹp mê hoặc tâm trí, đúng lúc con người ta buông lỏng nhất, thì kiếm lại mang theo sát cơ kinh khủng lăng lệ bay tới!
Một kiếm này, không có biến hóa, không có chiêu thứ bồi thêm đằng sau, hòa tinh khí thần vào một chỗ, hóa thành một kiếm long trời lở đất!
Dưới góc nhìn của Tôn Hằng, vị Hồng cô nương này, hẳn phải có một loại quan hệ nào đó với Thứ Vô Sinh.