Đường lên núi không chỉ có một đường.
Hai người Tôn Hằng, Thứ Vô Sinh đi con đường rất quanh co, hiển nhiên đây không phải là đường chính.
Lắng tai nghe kỹ, vẫn có thể nghe được âm thanh tranh đấu từ phương xa truyền đến.
Xem ra, đường chính đang có người xông cửa.
Có thể được mời tới đây, không ai là kẻ yếu.
"Mời hai vị!"
Người thanh niên dẫn đường khom người, con đường phía trước biến mất, hiện ra một cái trang viên tọa lạc ở trong rừng sâu u tĩnh.
Nơi này có trận pháp, mê hoặc được giác quan của tiên thiên, trước đó, Tôn Hằng cũng không có phát hiện ra cái trang viên này.
Trang viên không nhỏ, người lại không nhiều, ba người đi thẳng một đường đến hậu viện, chỉ gặp phải năm sáu tên người hầu.
Có điều ánh mắt của Tôn Hằng rất tốt, có thể nhìn ra được, những người hầu này, đều là cao thủ võ đạo.
Bây giờ, lại làm nô bộc quét dọn phòng ốc, trang viên cho vị chủ nhân tên Liễu.