Nhìn thi thể ở dưới mặt đất, Tôn Hằng hơi trầm ngâm, gỡ m Hồn Hồ Lô bên hông xuống, vỗ nhẹ một cái, một luồng khói khí bay từ bên trong bay ra.
Đáng thương cho cái huyết luyện pháp khí này, lúc trước Ngã Bách Độc đặt bẫy Tôn Hằng, làm hại Bích Lân Quỷ La Yên bị Thiên Hạt Cổ gặm sạch.
Bằng không thì cũng có thể dùng nó xử lý ba bộ thi thể hôm trước rồi!
Đương nhiên, sợ là có xử lý cũng không giấu được.
Một chút khói khí còn sót lại trong hồ lô bay ra, đánh về thi thể của Ngã Bách Độc, coi như là ăn miếng trả miếng.
Có điều, uy lực bây giờ của nó rất yếu, không biết qua bao lâu mới có thể nuốt sạch được thi thể của một vị tiên thiên cao thủ.
Tôn Hằng cầm bảo châu, vòng tay, áo da, rồi nhìn về phía sơn cốc.
Trong một góc sơn cốc, nơi cái nhà gỗ kia, đã có một tòa nhà bằng đá dựng sừng sững ở đó.
Chắc là Ngã Bách Độc xây.
Xem ra, hắn định sống luôn ở đây.