Sau khi đổi vật tư, Tôn Hằng cũng không vội rời Lạc Thạch Trấn.
So với những nơi khác, thì tuy đời sống sinh hoạt của Lạc Thạch Trấn hơi đơn điệu, nhưng có tinh binh canh giác, tuyệt đối an toàn.
Có tiền, Tôn Hằng liền muốn thoải mái hưởng thụ một phen.
Đã không biết bao lâu, hắn chưa tắm nước nóng, ngủ một giấc an toàn như vậy.
Tôn Hằng cũng không ngại gian khổ, nhưng hắn cũng không muốn tự ngược đãi chính bản thân mình, nếu có thể sống tốt hơn, thì hắn cũng không dại gì đi chịu khổ.
Huống hồ, mấy tháng bôn ba, cả người đau ốm, một lần được giải tỏa hết những thứ này, khiến cho hắn tạm thời không muốn làm việc.
Rượu ngon món ngon, quần áo mới tinh.
Ting phòng khách, Tôn Hằng nhẹ nhàng khoan khoái đặt tay ở sau đầu, nằm trên giường xốp, hai mắt mãn nguyện nhìn tấm áo choàng trước mặt mình.
Cái áo choàng này, là một món huyết luyện pháp khí!