Người vừa đại phu nhân vừa đi, thì nhị phu nhân cũng không để Tôn Hằng đợi lâu, ngay lập tức sai người xuất hiện trong cái sân không lớn của Tôn Hằng.
Bốn tên thị nữ trẻ tuổi, sáu vị hộ vệ tam lưu đỉnh phong, tám rương chứa đầy vàng bạc châu báu, đều là lễ vật mà nhị phu nhân đưa cho Tôn Hằng.
Nhị Nha dẫn đội, một đám người ngay lập tức liền đứng đầy sân trước của Tôn Hằng.
Thẩm Điệp Lan chủ yếu phụ thuộc vào Dư Tĩnh Thạch, bản thân cũng không có nhiều tiền. Những vậy này, tuyệt đối là một khoản tiền không nhỏ với nàng.
Thậm chí, có khả năng nàng mượn Bách Thắng Tiên Thẩm Vọng!
"Tôn Đại Ca."
Ánh mắt của Nhị Nha nhìn Tôn Hằng, sáng ngời dọa người, nhưng mà lại có một chút tránh lui xa lánh.
Nàng hiểu được, bây giờ Tôn Hằng không phải là một tên nông dân chân đất chân cái vừa mới rời đi khỏi Thanh Dương Trấn.
Mà Tôn Hằng bây giờ, cho dù nàng muốn tới gần, cũng đã không có tư cách.