"Mời uống trà, meo meo."
Mèo đen Ba La cầm một cây trà hoa cúc máu phóng tới Địa Tinh nghèo túng trước mặt, sau đó liền đặt mông ngồi ngay bên cạnh hắn.
"Có thể đem chuyện cũ của ngươi kể lại lần nữa được không?"
Phượng hoàng Phỉ Ni Khắc Tư mang vẻ mặt nặng nề, nói với Địa Tinh như vậy.
"Nhưng ta đã nói một lần rồi."
Địa Tinh kia ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Phỉ Ni Khắc Tư, Mèo đen Ba La bên cạnh đó nhanh chóng nâng móng vuốt và nói:
"Meo, người đừng hiểu lầm, chúng ta không phải là không có gì liền kiếm chuyện, chủ yếu là chuyện cũ của ngươi thật sự là rất tinh tế....Meo, ý tứ của ta là câu chuyện rất buồn, meo."
Rất buồn sao, cho nên muốn nói lại lần hai ư? Địa Tinh tuy rằng không hiểu lắm, nhưng đã đi tới quốc gia ngầm Vĩnh Hằng, nghe theo lời của bọn họ mới có thể tìm kiếm sự giúp đỡ tốt hơn.
Địa Tinh hít sâu một hơi, sau đó nói: