"Đã lâu không gặp Hạ Lạc Khắc đại nhân, vừa nhận được tin của ngài tôi liền chạy tới đây ngay. Không nghĩ tới ngài lại có thể phát triển thành phố ngầm lớn mạnh nhanh như vậy, tôi tin rằng, việc vượt qua thành phố ngầm Vĩnh Hằng Chi Hỏa cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi."
Giáo sư Bồi Căn vừa nói, vừa rót trà hoa cúc đẫm máu vào miệng, nước trà màu đỏ chảy dọc xuống theo khớp xương của giáo sư Bồi Căn, cuối cùng đều rơi tí tách trên mặt đất.
"Kinh doanh thành phố ngầm chỉ là một trong những sở thích của tôi mà thôi, trên thực tế tôi có rất nhiều việc làm ăn, gần đây cũng bận đến đầu óc choáng váng đây này."
Hạ Lạc Khắc thở dài một hơi, nhìn qua dáng vẻ khá mệt mỏi.
"Thuận tiện còn phải giúp đám người trong liên minh thương nhân kia chùi đít nữa. Ha ha ha ha, tôi nói đùa thôi."
Giáo sư Bồi Căn mở miệng bâng quơ nói đùa một câu, một là thượng vị ác ma, một là vong linh bất tử, cả hai đều không phải cùng một trận tuyến với liên minh thương nhân.