Ái Đức Hoa cưỡi ngựa mang theo hơn một trăm thổ phỉ, gào thét vọt tới.
Anh ta nhìn thấy những nhân loại trần nửa thân trên, còn có một ít yêu tinh và tinh linh, dưới bóng đêm, mơ hồ có thể thấy phần lớn bọn họ đều là tuấn nam mỹ nữ.
Trong lòng Ái Đức Hoa vui sướng một trận. Về phần vũ khí trên tay bọn họ, Ái Đức Hoa căn bản không để vào mắt, nhìn tư thế người kia cầm kiếm ngắn, cái loại tư thế cầm kiếm này cũng có thể múa may được sao? Là anh ta già rồi hay là những người này quá khinh thường anh ta?
"Hú hú hú! Giết sạch bọn họ!"
Tâm trạng Ái Đức Hoa kích động một cái, gào to một tiếng, mặc dù rất nhanh liền nhận ra phải bắt những người này về bán làm nô lệ, có điều cũng không thay đổi khẩu hiệu nữa, dù sao có nhiều người như vậy, thật sự muốn giết sạch cũng không có khả năng, có lẽ bọn họ sẽ tước vũ khí đầu hàng sớm thôi.