Tiếng pháo trúc vừa ngừng, Lương Thần liền nhanh chân đi ra cửa, các phù rể vội vàng đuổi theo. Thấy thế, mấy người anh em họ thân thiết với anh đều hùa nhau trêu ghẹo: "Nhìn A Thần gấp gáp kìa, chỉ suýt gắn cánh để bay lên nữa thôi đấy!"
Nghe nói như thế, mấy người nhà họ Lương đều cười ầm lên.
Lương Thần không chờ tài xế mở cửa xe hoa đã tự chui vào, ngồi xuống chỗ mình.
Sao lại không chứ, tuy người của anh còn ở đây, nhưng trái tim anh đã sớm bay về phía Cảnh Hảo Hảo mất rồi.
***
Bầu trời hôm nay đặc biệt trong xanh, đúng là ngày lành tháng tốt thích hợp để cưới gả như ghi chú trong hoàng lịch.
Một dãy xe sang cùng màu lần lượt xuất phát từ nhà cũ của nhà họ Lương trong tiếng pháo trúc rền vang.
***
Mười giờ, khi tiếng pháo trúc vang lên ở tầng trệt tòa nhà chung cư, một cô phù dâu chạy đến bên cửa sổ, cúi xuống, nhìn tình hình bên dưới, vui vẻ reo lên: "Đến rồi, đến rồi!"