Dì Lâm đứng bên cạnh Lương Thần, thấy ba chữ "Cảnh Hảo Hảo" từ từ chạy qua trên màn hình, hồi lâu sau mới kinh ngạc quay sang nhìn anh: "Cậu Thần… Trên tivi, có phải vừa nhắc tên của cô Cảnh không?"
Đầu óc của Lương Thần vẫn chưa tỉnh táo lại, nghe thấy dì Lâm hỏi mới quay sang nhìn dì Lâm rồi lập tức quay lại nhìn màn hình.
Tivi đã chuyển sang hiện trường tai nạn, dù biết xe lao xuống ở độ cao như vậy, không ai có thể sống sót được, nhưng trực thăng và xe cấp cứu vẫn được điều đến đó đợi sẵn.
Trực thăng hạ xuống vách núi phát ra tiếng ù ù.
Di động anh đặt xuống bàn vẫn truyền đến giọng nói tức tối của mẹ anh: "Lương Thần! Con có nghe mẹ nói chuyện không hả?"
"Lương Thần, con đợi đó, bây giờ mẹ lập tức qua chỗ con!"
Anh nuốt khan, không trả lời mẹ mình mà thẳng tay cúp máy, nghiêng đầu nói với dì Lâm: "Phát lại bản thu tự động của đoạn tin tức vừa cho tôi."
"Vâng, cậu Thần!"
Dì Lâm trả lời rồi lập tức làm theo.