Bây giờ, càng ngày cô càng sợ về nhà, rồi lại cô đơn ngồi trong phòng khách nhớ nhung Lương Thần, thế nên, tối nay, cô quyết định đến khách sạn Tứ Quý với đồng nghiệp.
Lúc đứng trước cổng khách sạn Tứ Quý, cô bỗng nhớ ra, đây chính là nơi gặp gỡ đầu tiên giữa mình và Lương Thần.
Nỗi buồn mà cô đã cố gắng quên đi trong suốt quãng đường vừa nói vừa cười với các đồng nghiệp, giờ lại ùa vào lòng.
Nhớ đến lần đầu tiên gặp nhau, chớp mắt đã vật đổi sao dời. Cảnh Hảo Hảo lặng người đứng trước cửa.
"Hảo Hảo, sao cô không vào?"
Trợ lý Tô Tô ngồi đối diện lập tức ghé lại gần, kéo lấy cánh tay cô. Cảnh Hảo Hảo hoàn hồn, mỉm cười nhìn cô ấy, nói: "Lần đầu tiên tôi đến một nơi xa hoa như thế này nên hơi sửng sốt ấy mà."
Tô Tô đẩy vai cô, sau đó vừa dắt cô vào bên trong vừa nói: "Cô cứ giả vờ đi, bạn trai cô giàu đến thế cơ mà, chẳng nhẽ hai người lại chưa bao giờ đến khách sạn Tứ Quý chứ?"