Lòng Cảnh Hảo Hảo thoáng thấy ấm áp, không quấy rầy anh đang bận rộn trong bếp, lặng lẽ đi vào phòng tắm.
Khi cô tắm xong đi ra, anh đã bưng cháo lên bàn.
Cô vui vẻ đi đến, mở tủ, lấy thìa và bát, múc hai bát cháo loãng mà anh đã nấu hồi lâu.
Cô và anh ngồi đối diện nhau trên bàn ăn, anh đưa cho cô một chiếc bánh quẩy: "Tối nay em có bận gì không?"
Cảnh Hảo Hảo lắc đầu.
"Vậy tối nay, chúng ta đến khách sạn Tứ Quý ăn tối."
Cô đang cắn bánh quẩy, chỉ đáp khẽ, không hỏi gì thêm.
"Ăn tối xong, anh đưa em đến một nơi."
Cô tò mò ngước mắt nhìn anh.
"Số 367 đường Tô Châu."
Đường Tô Châu? Trung tâm phồn hoa nhất thành phố Giang Sơn, anh đưa cô đến đó làm gì? Bên cạnh hình như đều là những tòa nhà thương mại, trung tâm mua sắm… Công ty của cô cũng ở gần đó.
Ánh mắt cô nhìn Lương Thần thoáng vẻ khó hiểu nhưng anh chỉ cong môi cười, không ừ hữ gì, chỉ im lặng ăn cháo của mình.
Cô bĩu môi, cầm thìa, cúi đầu ăn cháo.