Trợ lý bị ánh mắt của anh dọa đến không hó hé gì thêm, chỉ lặng lẽ lên xe theo, không dám hỏi câu nào, vội khởi động xe, chạy về khách sạn.
Cuộc họp bắt đầu lúc tám giờ sáng, khi hai người về đến khách sạn đã là bảy giờ bốn mươi lăm phút. Lương Thần đanh mặt về phòng mình, chọn một bộ vest mới, tắm rửa thay quần áo.
Lúc cài khuy áo, anh vô tình nhìn lướt qua nhãn hiệu, nhớ đến món đồ lót mà Cảnh Hảo Hảo mua cho mình cũng là nhãn hiệu này, anh chợt khựng lại, cáu tiết đá mạnh vào tấm gương trước mặt.
Mặt gương nứt vỡ, rơi vãi khắp sàn, phát ra tiếng loảng xoảng.
Trợ lý đang định vào phòng gọi anh xuất phát lập tức sững người trước cửa, không dám nhúc nhích gì.
Từ trước đến nay sếp lớn nào biết sợ hãi điều gì, tố chất tâm lý cực kỳ cao, hôm nay… có vẻ nóng nảy khác thường!