Cô nghĩ, với Lương Thần mà nói, đây chính là chuyện bất ngờ nhất.
Sau khi lên mạng lấy số xong, cô tức tốc đi tắm, thay bộ quần áo sạch sẽ, cầm theo túi xách đi xuống lầu.
Cô ngồi xe buýt đến bệnh viện nhân dân thành phố Giang Sơn, trước khi đi vào, cô chợt nhớ trong túi của mình không có tiền, bèn đi về phía máy ATM ở đối diện.
Máy ATM đối diện bệnh viện lúc nào cũng xếp một hàng thật dài.
Cảnh Hảo Hảo đợi chừng mười mấy phút mới đến lượt, rút tấm thẻ ngân hàng của Lương Thần ra, nhét vào máy ATM, nhập mật khẩu.
Đây là thẻ ít tiền nhất của Lương Thần, Cảnh Hảo Hảo có chút tò mò, muốn biết rốt cuộc trong thẻ có bao nhiêu tiền, thế là tiện tay tra cứu thử.
Cô nhìn thấy một chuỗi số liền hoa mắt, sau đó giơ tay lên đếm từng số một, hàng đơn vị, chục, trăm, nghìn, mười nghìn…