Một câu trả lời nào đó như chực chờ nhảy ra bất cứ lúc nào.
Nhìn tin nhắn mà Lương Thần gửi đến "Hảo Hảo, em có muốn biết người anh thích là ai không?", cô như hóa đá trong nháy mắt.
Cô thở gấp, hồi lâu sau vẫn chưa thể cử động ngón tay gõ phím.
***
Lương Thần ngồi ngoài phòng khách, thấy thời gian như dài vô tận. Anh nín thở chờ đợi chuông báo di động của mình vang lên.
Một giây, một phút, mười phút…. Suốt hai mươi phút, Cảnh Hảo Hảo cũng không hề trả lời anh.
***
Không biết qua bao lâu, Cảnh Hảo Hảo mới khẽ cử động, phát hiện cánh tay đã tê rần do nằm sấp quá lâu.
Cô trở mình, bắt đầu gõ lên bàn phím: "Ai vậy?"
Chưa gửi tin nhắn đi mà ngón tay cô đã run rẩy không thôi, cô nhắm mắt lại, hít sâu rồi ấn phím gửi tin nhắn.
***
Di động trong tay vang lên tiếng chuông báo, Lương Thần không chút chần chừ mở khóa màn hình. Vừa mở tin nhắn ra, anh có thể thấy được ngón tay mình đang run lẩy bẩy.