Gian phòng khôi phục sự yên tĩnh, Lương Thần đứng bên giường, trên người vẫn toát ra hơi thở giận dữ chưa tan. Anh cầm di động của mình lên, muốn gọi cho Cảnh Hảo Hảo để giải thích nhưng vừa lướt đến số điện thoại của cô lên thì khựng lại.
Cảnh Hảo Hảo không phải người yêu của anh, anh sốt sắng gọi điện thoại cho cô như vậy, phải giải thích thế nào đây?
Nghĩ vậy, Lương Thần bèn ném di động trở lại giường.
***
Khi trợ lý xử lý xong sự việc cầm iPad quay lại phòng Lương Thần, anh đang đứng yên bất động trước cửa sổ sát đất trong phòng khách, hai tay bỏ trong túi quần.
Bóng lưng anh lúc này trông rất dịu dàng, tựa như người vừa nổi đóa khi nãy không phải là anh vậy.
Trợ lý tiến lên, đứng cách anh khoảng một mét, báo cáo: "Tổng Giám đốc Lương, chuyện anh dặn dò đã được xử lý xong rồi ạ!"
Lương Thần không có phản ứng gì.