Thời điểm đặt chân xuống sân bay, Cảnh Hảo Hảo đã thoáng hối hận.
Cô không ngờ thời tiết ở Nhật Bản lại lạnh lẽo hơn rất nhiều so với thành phố Giang Sơn. Dù đã mặc quần dài và áo khoác dài, cô vẫn cảm thấy lạnh đến run cầm cập.
Cô bắt một chiếc taxi đến thành phố Tokyo, thuê một phòng khách sạn rồi gọi điện cho người phụ trách của công ty Nhật Bản đó.
Nhạc chờ reo vang vài tiếng mới có người nghe máy. Đầu dây bên kia im lìm, đâu đó vang lên tiếng nhạc Nhật Bản du dương.
Cảnh Hảo Hảo không biết tiếng Nhật, đành dùng tiếng Trung Quốc: "Xin chào, tôi muốn gặp ông Suzuki."
"Xin hỏi ai vậy?"
Người tiếp điện thoại cũng dùng tiếng Trung Quốc hơi ngắc ngứ để trả lời.
"Tôi đến từ công ty Hải Hâm ở thành phố Giang Sơn. Tôi muốn gặp ông Suzuki."
"Vui lòng chờ một chút." Đầu bên kia im lặng một lúc lâu, giọng nói đó lại vang lên: "Xin hỏi cô đang ở đâu, ông Suzuki nói sẽ cử người đến đón cô."
Cảnh Hảo Hảo đọc tên khách sạn nơi cô ở.