Cô vốn muốn bắt đầu cuộc sống mới ở một nơi không ai nhận ra, không hề hay biết đến quá khứ của cô.
Thế nhưng, tiếc là nơi đất khách quê người, xung quanh chỉ toàn người tóc vàng mắt xanh, thỉnh thoảng gặp được một người da vàng, trong lòng cô bỗng dưng cảm thấy vô cùng gần gũi.
Cô không biết nói tiếng Anh, ngay cả giao tiếp cơ bản cũng khiến cô gặp khó khăn. Tại nơi không quen thuộc lối sống ấy, cô cố gắng làm việc, tìm cách để sinh tồn. Dù vậy, cô dần phát hiện, một quốc gia mà bao người tranh nhau muốn di dân đến vì chế độ tốt, phúc lợi tốt như thiên đường ấy lại chỉ là một con đường chết đối với cô.
Cô sống chật vật ở Anh hơn hai tháng, tiền chỉ có ra mà không có vào, ngày càng vơi dần nhưng mãi vẫn không tìm được một công việc ra hồn, nếu còn tiếp tục như vậy, cuối cùng cô sẽ bị trục xuất về nước mà thôi.