Lương Thần chậm rãi quay đầu, nhìn lời bài hát dần hiện lên trên màn hình lớn sau lưng.
"Em biết anh rất buồn
Hôm qua còn yêu nhau say đắm, hôm nay nói chia tay là chia tay"
Câu hát này giống như một lời nguyền, rút cạn từng chút sức lực trong cơ thể anh khiến anh từ từ ngồi gục xuống sân khấu.
Sân khấu rất lớn, trải thảm đỏ mới tinh. Anh kiệt sức rã rời nằm bệt xuống thảm, nhìn bầu trời lung linh đầy sao, khẽ chớp mắt, chậm rãi cất tiếng: "Hảo Hảo, em biết không? Anh thật sự rất đau lòng."
***
Lương Thần không biết mình đã nằm được bao lâu, chỉ cảm thấy toàn thân mỏi mệt, mơ màng ngủ thiếp đi trên sàn sân khấu cứng ngắc.
Anh không thể yên giấc, cứ mơ thấy mình không ngừng bước về phía trước, nhìn ngang ngó dọc tìm kiếm bóng hình Cảnh Hảo Hảo. Xung quanh rất nhiều người nhưng anh tìm mãi cũng không thấy cô đâu, lòng anh bỗng hoảng loạn khó hiểu, cơn đau không ngừng làm nặng trĩu con tim.