Lương Châu Thiên thấy con trai út của mình vẫn không chịu nhúc nhích đã lập tức cáu giận đến khó thở, không nghĩ ngợi gì đã ném luôn ly nước đang cầm trên tay vào đầu Lương Thần.
Lương Thần nghiêng đầu né ly nước khiến nó va vào vách tường phía sau Lương Viễn, vỡ tan tành, từng mảnh sứ vụn bay tứ phía, rơi trên nền đất. Lúc này, Lương Thần mới buông lỏng cánh tay đang đè trên cổ Lương Viễn, chậm rãi lui về sau hai bước.
Lương Châu Thiên hung hăng trừng mắt nhìn Lương Thần, gầm lên: "Lương Viễn, con cũng vào đây cho ba!"
Nói xong, bèn xoay người vào phòng sách của mình trước.
Lương Viễn sửa lại cổ áo bị Lương Thần làm lệch, đá đá mấy mảnh sứ vỡ trên sàn, nói với người giúp việc dưới lầu: "Gọi người lên dọn dẹp trên này, cẩn thẩn kẻo đâm trúng Lâm Lâm."
Sau đó cũng nối gót đi vào phòng sách của Lương Châu Thiên.
***
Bao nhiêu năm qua, số lần Lương Thần phải vào phòng sách của ba mình nhiều vô số kể.