Nhưng cơn mưa lại cứ càng rơi càng lớn như cố tình chống đối Lương Thần, anh đã đợi suốt một giờ mà vẫn chưa có dấu hiệu tạnh mưa.
Cảnh Hảo Hảo vẫn ngồi trong phòng khách sạn đọc kịch bản như thường lệ. Nghe tiếng mưa và tiếng sấm bên ngoài, thỉnh thoảng cô lại ngẩng đầu nhìn qua cửa sổ, phát hiện thời tiết hoàn toàn không có dấu hiệu tốt lên, không nhịn được bắt đầu nghĩ tới Lương Thần bị mình bỏ lại dưới lầu.
Lòng cô thoáng bất an, đọc kịch bản suốt một giờ mà chẳng nhớ nổi câu nào.
Cô ném kịch bản sang một bên, đi đến trước cửa sổ, nhìn thời tiết vẫn còn ác liệt ở bên ngoài, muốn mở cửa sổ ra xem thử xe anh có còn ở dưới không, nào ngờ mới mở hé một chút thôi thì một cơn gió mạnh đã cuốn theo mưa tạt vào mặt cô.
Cô vội khép cửa lại, lau nước dính trên tóc mình, sau đó lau mặt bằng khăn lông.