Lương Thần cũng cảm thấy rất ấm ức. Anh vắt hết óc để lấy lòng Cảnh Hảo Hảo, nhưng tất cả chỉ như muối bỏ biển, hoàn toàn không được chút đền đáp nhỏ nhoi nào.
Anh vẫn luôn cảm thấy trái tim mình đã cứng như sắt thép, không có bất cứ kẻ nào có thể tổn hại đến anh. Nhưng giờ đây, anh mới phát hiện, cuộc đời mỗi người luôn sẽ xuất hiện những việc ngoài ý muốn như thế đấy.
Những việc ngoài ý muốn này sẽ không khiến người ta bị tổn thương về thể xác nhưng lại có thể cứa một nhát chí mạng vào nơi mềm mại nhất trong lòng người.
Ánh đèn leo lét chiếu vào đôi mắt trong veo của cô, phản xạ thành một tầng ánh sáng mơ hồ khiến anh không thể thấy rõ cảm xúc trong đôi mắt ấy, nhưng anh vẫn có thể thấp thoáng thấy rõ sự hờ hững toát ra từ người cô.
Cảm giác thản nhiên ấy khiến anh cảm thấy, dù rằng cô đang đứng ngay trước mắt anh nhưng thực ra lại cách xa anh tận chân trời góc bể.