Cảnh Hảo Hảo đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm điện thoại, mấp máy môi: "Nói tạm biệt anh ấy giúp cháu!"
Dứt lời, cô quay người ra khỏi nhà, lên xe trước.
Ở đầu dây bên kia, Lương Thần nghe rất rõ cuộc đối thoại giữa dì Lâm và Cảnh Hảo Hảo, anh thoáng im lặng, lại tỉ mỉ dặn dò thêm mấy lượt, bảo dì Lâm chăm sóc tốt cho cô rồi mới cúp máy.
***
Xung quanh phim trường chỉ có một khách sạn bốn sao, mỗi khi có đoàn phim đến đây ghi hình, người vào ở đều chật như nêm.
Mùa hè là mùa quay phim cao điểm, khách sạn không có đủ phòng, Cảnh Hảo Hảo và Tiên Nhi đành ở chung một phòng.
Dì Lâm trải chăn, ga, gối, đệm và màn được mang từ nhà đến cho cô, còn xếp cả đồ dùng vệ sinh cá nhân vào phòng tắm. Tài xế mang tủ lạnh mini lên, cắm điện, sau đó xếp từng hộp sữa vào.
Hai người bận rộn không nói tiếng nào, hoàn toàn không cần cô phụ giúp, sắp xếp hoàn hảo mọi thứ cho cô.