"Anh Lương khách sáo quá. Tìm được người là tốt rồi, may mà không xảy ra chuyện gì."
"Hôm nay, tôi phải về gấp nên không thể mời hai anh dùng cơm được. Hôm nào hai anh đến thành phố Giang Sơn, tôi nhất định sẽ đứng ra tiếp đón thật nồng hậu."
"Không sao đâu, anh Lương, có cần chúng tôi cho người tiễn anh không?"
"Không cần đâu, tôi lái xe từ sân bay đến đây."
Lương Thần hàn huyên với hai người kia vài câu, sau đó bắt tay lẫn nhau, hai người kia nhìn Cảnh Hảo Hảo: "Tạm biệt cô Cảnh."
Cảnh Hảo Hảo nhếch môi, không lên tiếng.
Hai người kia cũng không mấy để ý, chỉ cười cười rồi rời đi.
Xung quanh bỗng tĩnh lặng như tờ, cả gian phòng chỉ còn lại Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo.
Hai người không nói với nhau câu nào, bầu không khí trở nên vô cùng đè nén.