Lời Tiểu Cẩm khiến Cảnh Hảo Hảo cảm thấy hoa mắt chóng mặt như bị một chiếc búa khổng lồ giáng thẳng vào đầu. Bàn tay đang xách bữa trưa của cô run rẩy, túi đồ ăn rơi vãi xuống sàn, thức ăn văng tung tóe, nước canh chảy tràn lan, tỏa hương thơm lừng.
"Hảo Hảo, sao chị căng thẳng thế? Chúng ta đạt doanh số cao như vậy, chắc chắn ông chủ sẽ không phê bình chị đâu mà. Chị lại xinh đẹp thế này, ông chủ cũng chưa kết hôn, không chừng người ta có ý với chị đấy." Tiểu Cẩm không hề hay biết gì, đến bên cạnh vỗ vai cô: "Chị mau đi đi, để em dọn ở đây cho."
Cảnh Hảo Hảo miễn cưỡng điều chỉnh lại vẻ mặt, gật đầu với Tiểu Cẩm, nói "xin lỗi" rồi đi vào thang máy tầng một.
Đang là buổi trưa, trung tâm thương mại khá đông đúc, cô phải đứng đợi ở tầng một hồi lâu rồi mới có thang máy để lên thẳng.