Cô từ thành phố lớn đến thị trấn nhỏ này, có ngoại hình xinh đẹp, tiếng phổ thông lưu loát, không giống những cô gái kia, nói tiếng phổ thông đều mang chút âm điệu địa phương.
Người ở thị trấn rất mộc mạc, không có nhiều toan tính trong lòng, mọi người nhìn thấy cô đều tỏ vẻ trầm trồ, không hề tiếc lời khen ngợi.
Rất ít người ở địa phương khác đến nơi này nên khi nghe nói cô đến từ thành phố lớn, mọi người đều hâm mộ hỏi thăm cô, có phải thành phố lớn đều đầy những tòa cao ốc chọc trời như trên tivi không?
Trong mắt họ, cô vô cùng xuất sắc, nhưng có trời mới biết, cô lại càng ngưỡng mộ họ đến nhường nào.
Họ có thể thoải mái lựa chọn cuộc đời của mình, có thể chọn người mình thích, kết hôn sinh con, có thể tính toán chi li những vấn đề cơm áo gạo tiền, có thể vứt hết mọi phiền não khi nhận được lương tháng hai nghìn tệ, sau đó lại hớn hở mang tiền về nhà báo tin mừng.